Hành trình đến Huế, Quảng Trị
23:2425,26
2/2014 Hai ngày đi xe máy 250 km đến Quảng Trị, Từ TP Đà Nẵng ra đó và lên vùng
phía Tây Quảng Trị, vừa lái xe vừa ngắm cảnh hai bên, cảm nhận được nhiều điều
thật thú vị. Cam Lộ,vùng đất lần đầu tiên mình đến đó, trên con đường nhựa rông
lớn, bằng phẳng lên cửa khẩu Lao Bảo,có những ngôi nhà sàn của người Vân Kiều,
nhìn không giống trong suy nghĩ của mình như xem trên TV về những nhà sàn của
người dân tộc, ngôi nhà nhỏ, đơn sơ và xung quanh là những vườn rau, bên cạnh
hoặc dưới nhà sàn có những con vật nuôi... Nhìn qua thấy cuộc sống ở đó của
những người Vân Kiều họ làm chăn nuôi, trồng hoa màu củng khá đơn giản, nhưng
mình nghĩ nếu cuộc sống như những con người đó mà những tháng ngày cứ trôi qua
êm đềm, bình yên và đừng có biến cố gì xảy ra thì sống như vậy củng hạnh phúc và
cuộc đời thật đẹp đó chứ, mình không phải lo lắng hoặc suy nghĩ giữa bộn bề xã
hội này. Với mình khái niệm về cuộc sống thì củng đơn giản thật, chỉ bình yên và
êm đềm là được :).Rời Cam Lộ xin chúc những con người ở đó thật nhiều sức khỏe,
để mãi có một cuộc sống xinh tươi, hạnh phúc bốn mùa như vậy. Về thị xã Quảng
Trị để đến với Thành Cổ 81 ngày đêm bên dòng sông Thạch Hãn, nơi mà những người
lính anh dủng, kiên cường chiến đấu vì nền độc lập của tổ quốc. Vào viện bảo
tàng nơi lưu giữ những hiện vật còn sót lại sau chiến tranh tại thành cổ, mổi
hiện vật, mổi dụng cụ là một câu chuyện dài về các anh bộ đội, các chị thanh
niên xung phong. Ở bảo tàng còn lưu giữ những bức ảnh rạng rở nụ cười và ánh mắt
đầy hoài bão về cuộc sống hòa bình mai sau, dù rằng vẫn đang còn chiến tranh,
vẫn đang còn mất mát nhưng với tinh thần của những con người Việt Nam yêu quê
hương đất nước, họ không sợ hy sinh , họ không sợ gian khổ. Có anh dù mới tuổi
16 đang là tuổi đẹp nhất, khi mà không đủ điều kiện đi lính thì anh lại phải
khai giả lớn tuổi hơn để được cầm súng chiến đâu vì quê hương. Thật là ngưỡng mộ
tinh thần của các anh. Khi nhìn những kỹ vật như đôi dép cao su, cái gô đựng
nước, hay những bức thư viết vội cho gia đình, người thân của các anh, được chị
hướng dẫn viên kể chuyện, mình lại cảm động hơn, là thế hệ được sống trong hòa
bình và tự do, mình sẽ tự hứa sẽ cố gắng học hành và sống một cuộc sống thật tốt
để xứng đáng với sự hy sinh của các anh khi mà tại Thành Cổ một mét vuông đất
phải đổi bằng một mét máu.Quảng Trị ác liệt củng là nơi một người Bác ruột của
mình đã hi sinh vào năm 1973 khi mới cưới vợ mà đã phải rời vợ, rời người thân
để vào chiến trường.
Tạm
biệt Quảng Trị quay trở lại đến Huế thì trời củng đã muộn 6h tối, sợ vào Đà nẵng
không kịp, đi đường đèo nguy hiểm, quyết định ở lại đi chơi ở Huế mộng mơ và
lãng mạn. Ở Huế có phố đêm dưới chân cầu Tràng Tiền thật đẹp và thú vị... Ở đó
có nhiều món đồ Handmake trong thật bắt mắt và khá sáng tạo, với còn có cả
những món ăn mang đậm chất của Huế như chè, bánh lộc... Khi đi dạo một vòng thì
mình thấy ấn tượng với gian hàng thư pháp, tranh chữ của các bạn sinh viên năm
ba ngành điêu khắc trường Mỹ Thuật Huế, rất đẹp và ý nghĩa, mình thích bức hình
vẽ dòng sông Hương thơ mộng, hiền hòa có hai con đò, với cầu Tràng Tiền, xa xa
có những dãy núi, và trước đó là những nhánh cây nhô ra, trên bức tranh có câu
thơ thấy hay và ý nghĩa với một thằng sinh viên như mình.
Học
Học đi con
Học miệt mài
Ngày nay khó nhọc
Ngày mai huy
hoàng.
Mua
bức tranh này treo ở phòng, để mổi lần nhìn vào là nhớ về Ba Mẹ, lúc đó sẽ tạo
cho mình một động lực để cố gắng học hành tốt hơn :).
Rời
phố đêm thì đi loanh quanh để ngắm nhìn các Trường Đại học ở Huế, Y dược, Khoa
Học, Công nghiêp... Và gây ấn tượng nhất là ngôi trường cấp ba Quốc học Huế,
ngôi trường của truyền thống, ngôi trường của các nhân tài đất nước đã từng học
. Nhìn vào đó với sự cổ kính và yên tĩnh, đúng là một không gian của sự Học.
Kết
thúc một buổi tối đơn giản nhưng củng để lại nhiều kỷ niệm với mảnh đất Huế. Đến
sáng chạy xe vào đi đèo, đến đoạn Hải Vân Quan thì dừng lại ngắm cảnh thiên
nhiên, ở đây xứng đáng là một địa điểm tuyệt vời để ngắm Huế dịu dàng và TP Đà
Nẵng năng động , Khi đứng ở đó cảm giác mình như đang ở một chốn nào xa xăm ở
trên trời khi có mây bay ngang qua xung quanh mình, những làn mây nhẹ nhàng lướt
qua rất mát, thật thú vị [ Tưởng tượng đến phim Tôn Ngô Không liền :) :3 ] Còn
đến lúc trời trong xanh thì đứng ở Hải Vân Quan mình có thể quan sát Huế yên
bình khi nhìn ra, ngoảnh mặt lại phía xa kia là Đà Nẵng, một thành phố của nhộn
nhịp và năng động.
Mây ở giữa đèo Hải Vân |
My love |
Khúc cua trở về Đà Nẵng |
Kết thúc chuyến đi xin mượn câu nói của một người nào đó lượm nhặt trên internet: " Khi đi chơi đến những vùng đất và địa điểm mới bạn sẽ học được nhiều thứ bổ ích, và điều chắc chắn đó là Trái đất sẽ nhỏ lại ".
0 nhận xét